Trong vài năm trở lại đây, chất lượng của dòng phim kinh dị ở Hollywood đang có dấu hiệu tụt lùi khi các nhà làm phim chỉ tập trung vào máu me, bạo lực một cách giả tạo mà thiếu sự đầu tư vào kịch bản một cách chỉn chu. Do đó, ngoại trừ một số bộ phim rùng rợn đúng nghĩa như The Uninvited (2007), Paranormal Activity (2009), Buried (2010), các bộ phim kinh dị khác đều lặn “không sủi tăm” bởi một lý do duy nhất: tất cả đều chẳng có gì đáng nhớ.

Từ đầu năm 2011 tới nay, có khá nhiều bộ phim kinh dị được ra mắt như The Rite, Sanctum trên toàn cầu nhưng đều không gây được ấn tượng mạnh cả về chất lượng nội dung lẫn doanh thu. Và bộ phim kinh dị về đề tài học đường có tên The Roommate cũng bị đi vào "bãi lầy" này. Có thể đây không phải là một thời điểm thuận lợi để tung ra các bộ phim kinh dị, nhưng một phần quan trọng là các bộ phim này không còn thu hút khán giả do các mánh lợi giật gân trong phim đã quá cũ.

Bộ phim The Roommate bắt đầu khi cô gái trẻ Sara tràn trề hạnh phúc với cuộc sống tự do xa gia đình khi bước vào ngưỡng cửa đại học, cùng những người bạn sành điệu và một tình yêu thật đẹp với Stephen – tay trống điển trai của ban nhạc rock. Nhưng trên hết tất cả, Sara có một người bạn cùng phòng tuyệt vời mang tên Rebecca. Hợp tính như quen biết tự bao giờ, Sara chia sẻ với Rebecca từ những chuyện vặt vãnh con gái đến những bí mật riêng tư nhất. Đáp lại, Rebecca cũng dành cho Sara sự quan tâm, bảo bọc và chở che như một người chị em ruột thịt.


Nhưng rồi ngày qua ngày, Sara cảm thấy một mối đe dọa đang lởn vởn quanh cô, khi những người thân xung quanh cô lần lượt gặp tai nạn ghê sợ. Cuộc sống màu hồng tại ký túc xá của Sara bỗng chốc xám xịt và nơm nớp lo sợ. Rebecca chính là chủ mưu của những hành động dã man trên và cô nàng Sara hồn nhiên sẽ không thể lường trước được những gì sắp xảy đến với mình.


Với một kịch bản phim không mới, The Roommate còn dính phải nhiều trục trặc trong việc phát triển câu chuyện. Sự phân chia vai chính – phụ thiếu rạch ròi giữa Rebecca Sara khiến câu chuyện trở nên luẩn quẩn, không rõ đây là câu chuyện thuộc về ai. Nếu đó là câu chuyện của Sara, thì nhiều cảnh phim mang tính tự sự của Rebecca không nên xuất hiện; nếu đó là câu chuyện của Rebecca, thì bộ phim không hề đề cập tới sự phát triển từ đầu của cô. The Roommate đã cố gắng tạo ra một phim đa tuyến truyện, nhưng không thành công bởi sự hời hợt trong khâu dàn dựng.

Nếu hù dọa khán giả là mục đích chính của những phim kinh dị thì The Roommate đã khá thành công với mục đích này. Bộ phim đã sử dụng khéo léo âm thanh, tiếng động để lồng ghép vào những cảnh tạo cảm giác kinh dị cho người xem. Những trường đoạn như cảnh tấn công trong bồn tắm được làm lại theo môtip kinh điển từ phim Pyscho (do Alfred Hitchcock làm đạo diễn) có lẽ sẽ mất đi hoàn toàn độ căng thẳng nếu không có sự góp mặt của phần âm thanh ám ảnh, nặng trịch trong phim. 


Cảnh tấn công trong bồn tắm có thể coi là một đoạn phim thành công, cả về kỹ thuật dựng, quay, lồng ghép âm thanh cũng như diễn xuất của diễn viên. Tuy vậy, bộ phim The Roommate lại có quá ít những cảnh tạo gay cấn như vậy. Không những thế, cảnh phim “đáng sợ” này lại xuất hiện ngay trong đầu phim, khiến các cảnh phim phía sau không còn sự rùng rợn tăng tiến, bộ phim tụt dốc ngay sau 30 phút đầu. Mặc dù ở phía sau, thời lượng các cảnh phim đáng sợ có nhiều hơn, nhưng cấp độ thì không còn “nặng đô” như trước.

Cô nàng Leighton Meester của series phim truyền hình Gossip Girls đã lột xác ngoạn mục để trở thành một người tâm thần với trạng thái tâm lý bất ổn, luôn muốn nắm giữ, kiểm soát cô bạn gái cùng phòng. Leighton đã khiến người xem sởn gai ốc bởi ánh mắt sắc lạnh, u uẩn và đầy nguy hiểm của mình. Vẻ mặt tỉnh bơ của cô khi sát hại chú mèo nhỏ tội nghiệp, hay cái bóng của cô đứng dựng cao trong bồn tắm là các cảnh không thể quên. Bên cạnh đó, vai diễn Sara của cô nàng Minka Kelly cũng để lại ấn tượng bởi sự trong sáng, đáng yêu đậm chất Mỹ. Tuy nhiên, vẻ ngoài xinh xắn của cô cũng không giúp đỡ gì cho chất lượng của cả bộ phim bởi diễn xuất khá nhạt nhoà so với Leighton Meester.

The Roommate không phải là một bộ phim hấp dẫn bởi nhiều tình tiết bị dàn trải, nhiều lỗi trong dựng phim cũng như hàng loạt cảnh thiếu hợp lý xuất hiện liên tục. Bộ phim lại đi theo vết xe đổ của hàng loạt bộ phim kinh dị hạng B khác và khiến người xem cảm thấy khá nhàm chán với các cảnh kinh dị. Phim xem ở mức trung bình.